Chủ Nhật, 2 tháng 10, 2011

Tặng vợ - kỷ niệm 1 năm ngày cưới


Thế là đã được 1 năm
Kể từ ngày ấy, ăn nằm với nhau
Trải qua một ít khổ đau
Nhưng tình nghĩa ấy trước sau mặn mà

Thương thay cái phận đàn bà
Chẳng qua cũng bởi anh là đàn ông
Khiến người phụ nữ ngóng trông
Nửa đêm thức giấc tìm chồng trong mơ

Bây giờ em đợi anh chờ
Đến ngày tháng tới con thơ ra đời
Tương lai đang đợi ông trời
Mẹ tròn con khỏe nghìn lời ước mong

Hôm nay viết tạm mấy dòng
Vợ ơi có hiểu cho lòng anh không
Nghìn năm bão tố mưa giông
Trăm năm cái nghĩa vợ chồng chẳng phai.

                                                 01/10

Chuyện xe buýt - giao thông


Dạo này thấy báo chí bàn chuyện hạn chế phương tiện cá nhân ở Hà Nội và Sài Gòn để giảm ùn tắc giao thông. Và đọc bài nào thì mình cũng thấy nói đến chuyện nâng cấp xe buýt để cải thiện hệ thống giao thông công cộng - điều mà ai cũng biết, cũng thấy cần phải làm. Nhưng có làm được không??? Gần đây mình cũng thỉnh thoảng phải đi xe buýt nên cũng có vài ý kiến ý cò về cái chuyện này. 

Xe buýt Hà Nội (Ảnh internet)
Với thời gian hai năm học cấp 3 và năm năm học đại học đi xe buýt thì mình cũng có ít nhiều sự hiểu biết về xe buýt. Hệ thống xe buýt của ngày xưa ấy so với bây giờ, sau 2 năm không đi xe buýt, vẫn thấy nó chẳng có thay đổi gì, nếu không muốn nói là nó còn tệ hơn, vì vẫn là những xe buýt đó, theo thời gian càng ngày càng cũ đi, càng ngày càng xấu xí hơn.
Người đi xe buýt, đa số là học sinh, sinh viên, những người không có nhiều tiền. Họ là khách hàng. Nhưng lên xe họ có được coi là khách hàng không? Không ạ. Lên xe thì lái xe với phụ xe là các ông trời con rồi. Nếu khách hàng nói chuyện to mà 2 người kia không thích, họ có thể quát. Lên xe cũng phải nhanh chân, nếu không cũng có thể bị quát. Đứng trên xe mà không đứng gọn thì cũng có thể bị quát. Mình biết làm tài xế xe buýt cũng mệt, cũng căng thẳng vì chạy ngoài đường cả ngày, nhưng làm nghề nào mà chẳng có cái mệt riêng, họ là người phục vụ nhưng họ lại không xử sự như là đang phục vụ mà như là đang ban ân. Đến điểm xe buýt họ có thể mở cửa để đón khách, nếu họ không thích, họ có thể không mở cửa, và thế là bao nhiêu con người đợi chờ ở dưới sẽ không được lên xe, có thể họ sẽ bị lỡ việc. Nhưng lái xe thì không quan tâm. Có hôm mình đi xe buýt số 28, xe này là xe mới nên còn “ngon” (duyệt cái này ^^), nhưng mấy em ngồi phía dưới xe nói chuyện ồn ào quá làm cho lái xe và phụ xe bực bội, họ đã nhắc nhở nhưng không được, và lái xe cho xe dừng, nói “chúng mày thích nói chuyện thì tao cho chúng mày nói chuyện”, rồi vào quán nước ngồi. Khoảng 10 phút sau, 2 người đó đi lên xe, lái xe nói “thế đã nói chuyện chán chưa”. Đấy, cung cách phục vụ như thế đấy. Trong khi đó thì khách hàng của họ cũng có vẻ như là sợ họ, và cũng chẳng làm gì được họ. Trên xe có số điện thoại của công ty xe buýt 10-10 nhưng mình gọi đến thì chẳng ai nghe, chắc là tại hôm đó là chủ nhật. Vậy mà trên xe vẫn nghe thấy “mọi đóng góp của quý khách xin gọi vào số bla bla …”. Chất lượng phục vụ hành khách của đội ngũ lái xe, phụ xe nói chung bao năm nay vẫn thế. Có cải thiện được không ạ? Đến tiếp viên hàng không của Việt Nam Airline còn bị kêu đầy ra nữa là. Mấy ông xe buýt thì còn lâu nhé.

Bác Nhanh – giám đốc Công an Hà Nội nói : "Chính phủ đang yêu cầu 2 thành phố lớn có lộ trình và từng bước giảm phương tiện cá nhân. Tôi nghĩ đây là chủ trương đúng đắn nhưng đi kèm với nó phải là một loạt giải pháp như nâng cấp xe buýt sao cho thuận tiện, đi bộ khoảng 500 m là có bến xe buýt, trên xe có ghế ngồi sạch sẽ, trật tự, an toàn...”. Bác Thăng - Bộ trưởng mới của Bộ Giao thông thì nói: “Chúng tôi không duy ý chí, không hạn chế xe cá nhân để bắt người dân sử dụng một dịch vụ tồi. Tôi cũng đã thực tế đi xe buýt, nếu nói phương tiện vận tải công cộng hiện thấp kém là không đúng, mặc dù cũng cần một số cải tiến như hệ thống phanh, chỗ ngồi, bến dừng đỗ...”. Đi xe buýt hiện nay nhìn chung là cũng khá tiện rồi, phải công nhận là như vậy. Nhưng bác Thăng nói sai rồi, chắc cái hôm bác đi thì mọi thứ nó đã được sắp xếp (mỗi khi bác đi đâu thì đám bên dưới chẳng cuống cuồng sắp xếp mọi thứ chào đón bác) nên bác không biết. Chắc là xe cũng được chọn xe tốt, ít khách, lái xe, phụ xe thì bố thằng nào dám láo với bác, … Nhưng cháu thì thấy hệ thống xe buýt có rất nhiều xe sập xệ, bẩn, dịch vụ rất tồi đó ạ. Muốn sạch sẽ như bác Nhanh thì cũng khó lắm ạ. Đường bẩn, ý thức hành khách chưa cao, ý thức lái xe, phụ xe cũng chưa cao (xe công mà) thì còn lâu xe mới sạch được. Suy tiếp một nhánh là đường bẩn, muốn đường phố sạch thì cũng còn lâu nhé, vì sao ạ, cứ suy lý do dần dần nó ra đến gốc thì cháu chẳng dám nói đâu ạ. Đợi đường sạch thì chỉ phải đợi đến tết thôi nhưng cũng chỉ được hưởng mấy ngày thôi ạ. 

Trong bài báo phỏng vấn bác Thăng, khi được hỏi: Nếu bây giờ không sử dụng ôtô, xe máy, ông và các cán bộ Bộ Giao thông sẽ sử dụng phương tiện gì?”, bác có nói:Lúc đó chúng tôi sẽ đi xe buýt nhưng trước hết phải tạo thói quen đi bộ”. Chẳng nói đến việc tầm như bác có đi xe buýt hay không, nhưng riêng cái việc xe buýt dành riêng cho công chức của các sở đi làm ở Hà Đông và Hà Nội (khi Hà Nội và Hà Tây nhập làm một) phải giải tán vì ít người đi quá thì câu nói của bác không thực hiện được rồi. Bác giải thích về việc này cũng không hợp lý tí nào cả. Bác lại còn khẳng định “Tôi chắc chắn cuối năm 2012 ùn tắc giao thông tại Hà Nội, TP HCM sẽ giảm bởi với những giải pháp đưa ra không giảm được ùn tắc thì mới lạ.”. Có đến cuối 2015 thì may ra.
Tắc đường (Ảnh internet)
 Xe buýt, nói chung là còn kém lắm. Đó là chưa nói đến việc cái xe buýt nó đi ngoài đường cũng như là 1 mình một đường ấy. Thế thì làm sao mà giảm ùn tắc giao thông. Dù biết rằng bao nhiêu năm nay, giá vé vẫn không thay đổi mặc dù lạm phát rất cao. Và dân mình còn nghèo nên vẫn chấp nhận đi xe buýt được. Nhưng bảo số người đang đi xe máy bỏ xe máy đi xe buýt thì còn lâu lắm, lâu lắm. Những chuyện xung quanh cái xe buýt nó cũng phản ánh xã hội này. Khi nào xã hội này tốt lên thì mới có một hệ thống xe buýt tốt lên được. Và cũng phải khi nào xã hội này tốt lên thì hệ thống giao thông nó mới tốt lên được. Không biết có phải đợi lâu không nữa …